NGƯỜI KIA, THIẾU GIA ! – Chương 9.1

 

 

Chương 9.1 :

 

Cứ ba phút thì điện thoại trong túi lại vang lên làm cho Cận Cương khó chịu không vui giận tái mặt, ngược lại Bạch Nghiên Lý ngồi bên cạnh anh thì rất bình tĩnh tuyệt không để ý, còn nhắc nhở anh nghe điện thoại.

 

“Điện thoại của anh đổ chuông” Cô chỉ vào cái túi của anh.

 

“Đừng để ý tới nó”

 

Anh tùy hứng làm cho Bạch Nghiên Lý cảm thấy buồn cười.

 

“Đừng như vậy, có thể mọi người có việc gấp cần anh giải quyết. Anh nghe đi”

 

“Anh ở công ty có thấy ai tìm anh giải quyết việc gì đâu, bọn họ nhất định là cố ý, cho nên đừng để ý tới nó” Cận Cương xem thường nhếch miệng nói.

 

“Nếu như có việc gấp thật thì làm sao bây giờ ?” Cô thử khuyên anh “Anh thử nghe đi”

 

“Nếu có việc gấp như lời em nói thì anh không thể giải quyết công việc qua điện thoại được. Anh phải về công ty sao ?” Cận Cương trầm mặc nhìn cô một lát, giận hờn nói với cô, mà điện thoại trong túi anh thì không ngừng đổ chuông.

 

“Em biết, nhưng cũng không có biện pháp để giải quyết, không phải sao ?” Cô nhẹ giọng trấn an.

 

“Ai nói không có biện pháp ? Chỉ cần tắt di động hoặc vứt đi là được” Anh vừa nói vừa lấy điện thoại ra tắt nguồn rồi ném luôn vào thùng rác.

 

“Uy !” Bạch Nghiên Lý quá sợ hãi kêu lên một tiếng, lập tức chạy đến thùng rác nhặt lại điện thoại cho anh. “Anh ném thật a !” Cô đi trở về, cau mày khó tin.

 

“Em nhặt về làm chi ?”

 

“Thiếu gia, anh không muốn nghe điện thoại thì thôi, làm chi vứt nó đi ? Di động này cũng đã bỏ tiền ra mua dùng, thật là không biết nhân gian khó khăn !”

 

“Em nói gì ?” Cận Cương cao giọng.

 

“Em…”

 

“Nghiên Lý”

 

Bất ngờ một giọng nói kêu tên cô làm cho cô quay đầu lại nhìn, chỉ thấy bà chủ quán cà phê Hạnh Phúc cùng Vu Hàn và Tuyết Nhan, cả ba người đang mỉm cười với cô.

 

“Thật là khéo, lại ở chỗ này gặp được em. Em cũng tới đây ngắm cảnh sao ?” Đoạn Hựu Lăng cười hỏi.

 

Bạch Nghiên Lý mỉm cười gật đầu sau đó quay lại nhìn ông xã.

 

“Cận Cương, nếu công ty có việc gấp tìm anh thì anh nên về công ty xem sao, em ở đây nói chuyện với mấy chị cũng được” Cô vừa nói với anh vừa quay đầu hỏi “Có được không bà chủ ?”

 

“Dĩ nhiên có thể” Đoạn Hựu Lăng lập tức đáp ứng.

 

“Bây giờ anh không cần phải lo lắng nữa đúng không ?” Cô quay đầu nói với Cận Cương, sau đó nhét điện thoại vào tay anh rồi đẩy anh đi xuống cầu thang máy “Nhanh một chút đi về công ty đi”

 

“Em thật muốn anh đi ?” Cầm cái tay đang đẩy anh, anh nhìn cô không chớp mắt hỏi.

 

Bạch Nghiên Lý nhìn ra được thái độ có chút tức giận của anh, nhưng thật cô không hy vọng bời vì đi chơi với cô mà ảnh hưởng đến công việc của anh, cô không muốn trở thành gánh nặng của anh.

 

“Đúng, anh nhanh về công ty đi, không cần lo lắng cho em” Cô dùng tay không bị anh cầm đẩy anh.

 

Cận Cương đứng yên tại chỗ không nhúc nhích lẳng lặng nhìn cô.

 

“Nghiên Lý, so với về công ty đi làm thì em cùng ông xã ở lại hẹn hò vẫn tốt hơn, mọi người sẽ không quấy rầy hai người” Đột nhiên Vu Hàn mở miệng nói, sau đó kéo Đoạn Hựu Lăng cùng Tuyết Nhan đi luôn.

 

“Chờ một chút, em đi cùng các chị” Bạch Nghiên Lý nghe vậy liền hất tay ông xã ra, xoay người đuổi theo.

 

Nhóm người Vu Hàn bất đắc dĩ dừng bước lại, quay đầu nhìn về người vẫn đứng nguyên tại chỗ nhìn các cô, bất giác các cô thở dài.

 

Aiz, sớm biết thế này khi nãy không nên lên tiếng gọi Bạch Nghiên Lý, vô duyên vô cớ phá ngang vợ chồng người ta hẹn hò, thật là có lỗi.

 

Rốt cuộc Cận Cương cũng bước đi nhưng lại đi tới hướng các cô, cho đến khi đứng trước mặt của các cô.

 

“Như vậy phiền các cô chiếu cố vợ tôi” Anh nhẹ gật đầu với các cô xong liền cất bước rời đi.

 

“Nghiên Lý, hình như ông xã nhà em đang giận, em có muốn đi gọi anh ta lại không ?” Nhìn bóng lưng anh rời đi, Vu Hàn mở miệng hỏi.

 

“Không sao ?” Bạch Nghiên Lý lắc đầu.

 

“Em không sợ sẽ vì chuyện này mà cãi nhau sao ?”

 

“Anh ấy chắc sẽ có giận nhưng tuyệt đối không cãi nhau với em” Bạch Nghiên Lý tự tin nói.

 

“Em chắc chắn như vậy ư ?”

 

“Em sẽ giết anh ấy nếu anh ấy làm gì có lỗi với em”

 

“Đó ~” Đột nhiên Vu Hàn phát ra một tiếng nói quái dị “Em kết hôn với chưa kết hôn không giống nhau. Nghiên lý, em trở nên nữ tính, có tự tin, không hề có hoảng sợ, chỉ có mùi vị hạnh phúc ngập tràn, ông xã cũng đối tốt với em, rất lo lắng, rất yêu em đúng không ?” Cô mỉm cười ngắm nhìn Nghiên Lý.

 

Bị Vu Hàn nói như thế nên gương mặt của cô khẽ hồng lên.

 

“Oa, đỏ mặt nha”

 

Vu Hàn chỉ chỉ cô nói to làm cho Bạch Nghiên Lý đỏ mặt thêm nữa.

 

“Chị Vu Hàn, chị đừng có trêu Nghiên Lý nữa”

 

Đoạn Hựu Lăng khẽ cười mà Tuyết Nhan một bên cũng đang cười.

 

“Được rồi, bất quá có chuyện này mọi người không thấy thú vị sao ?” Vu Hàn như có điều muốn nói.

 

“Chuyện gì ?”

 

 

 

 

 

10 bình luận (+add yours?)

  1. skip_beat
    Th7 11, 2011 @ 11:35:30

    *pằng chíu*
    Tem, *băm băm*

    Trả lời

  2. Sabj
    Th7 11, 2011 @ 11:54:08

    phog bì a^0^

    Trả lời

  3. Frank
    Th7 11, 2011 @ 13:47:32

    Thanks.

    Trả lời

  4. thuhuong
    Th7 11, 2011 @ 14:27:21

    cám ơn nàng nha

    Trả lời

  5. thanh đan
    Th7 12, 2011 @ 11:40:37

    thanks

    Trả lời

  6. banhmikhet
    Th8 02, 2011 @ 17:50:26

    thanks

    Trả lời

Gửi phản hồi cho banhmikhet Hủy trả lời

QUẢN GIA $.$

PHÓ QUẢN GIA $.$